Nhà Nguyễn, dưới thời kỳ Pháp đô hộ (1883-1945), đã trải qua một giai đoạn lịch sử đầy biến động, từ vị thế là một triều đại phong kiến độc lập, cai trị toàn bộ Việt Nam, đến việc trở thành một triều đại bù nhìn dưới sự kiểm soát của thực dân Pháp.
Giai đoạn đầu (1858-1884):
- Xâm lược và Hiệp ước:Thực dân Pháp bắt đầu xâm lược Việt Nam từ năm 1858, với các cuộc tấn công vào Đà Nẵng và các tỉnh miền Nam.
- Mất dần chủ quyền:Nhà Nguyễn, dưới áp lực quân sự và chính trị, đã ký kết nhiều hiệp ước với Pháp, dần dần mất đi chủ quyền và quyền tự chủ.
- Hiệp ước Hác-măng (1883):Hiệp ước này đánh dấu sự công nhận chính thức của triều đình nhà Nguyễn về quyền cai trị của Pháp trên toàn bộ lãnh thổ Việt Nam.
Giai đoạn sau (1884-1945):
- Chính quyền bảo hộ:Pháp thiết lập chế độ bảo hộ ở Bắc Kỳ và Trung Kỳ, trong khi Nam Kỳ trở thành thuộc địa.
- Bù nhìn:Triều đình nhà Nguyễn vẫn tồn tại, nhưng chỉ mang tính hình thức, dưới sự kiểm soát chặt chẽ của chính quyền Pháp.
- Sự suy yếu:Trong giai đoạn này, nền kinh tế, chính trị và xã hội Việt Nam chịu nhiều ảnh hưởng tiêu cực từ chính sách cai trị của Pháp.
- Kết thúc:Triều đại nhà Nguyễn kết thúc vào năm 1945, khi vua Bảo Đại thoái vị, đánh dấu sự sụp đổ hoàn toàn của chế độ phong kiến Việt Nam.
Tóm lại, giai đoạn nhà Nguyễn dưới thời Pháp thuộc là một giai đoạn lịch sử đầy đau thương, chứng kiến sự mất mát chủ quyền và sự suy yếu của một triều đại phong kiến, đồng thời mở ra một kỷ nguyên mới cho Việt Nam.
Bài liên quan
Thời kỳ Trịnh-Nguyễn phân tranh (1533-1788) là giai đoạn lịch...