Thời kỳ Lê Sơ (1428-1527) là giai đoạn lịch sử bắt đầu từ khi Lê Lợi lên ngôi, lập ra nhà Hậu Lê, sau khi cuộc khởi nghĩa Lam Sơn đánh bại nhà Minh, và kết thúc khi Mạc Đăng Dung cướp ngôi, lập ra nhà Mạc. Thời kỳ này kéo dài 99 năm và được xem là một giai đoạn phát triển quan trọng của chế độ phong kiến Việt Nam.
Những điểm nổi bật của thời kỳ Lê Sơ:
- Thành lập nhà Lê Sơ:Sau khi đánh bại nhà Minh, Lê Lợi lên ngôi hoàng đế, lấy niên hiệu Thuận Thiên, và đặt kinh đô ở Thăng Long, chính thức khai sinh nhà Hậu Lê.
- Tổ chức bộ máy nhà nước:Nhà Lê Sơ đã xây dựng và hoàn thiện bộ máy nhà nước theo hướng quân chủ tập quyền, với vua là người đứng đầu, nắm mọi quyền hành.
- Luật pháp:Vua Lê Thánh Tông cho biên soạn và ban hành bộ Quốc triều hình luật (còn gọi là Luật Hồng Đức), một bộ luật hoàn chỉnh, thể hiện rõ tư tưởng bảo vệ quyền lực nhà vua, quan lại và đề cao pháp luật.
- Kinh tế:Nhà nước tập trung phát triển nông nghiệp, đặt ra các chức quan chuyên trách như Khuyến nông sứ, Hà đê sứ, Đồn điền sứ, khuyến khích khai hoang, lập đồn điền, và thực hiện phép quân điền.
- Văn hóa, giáo dục:Nho giáo được đề cao, trở thành hệ tư tưởng chính thống, trong khi Phật giáo và Đạo giáo bị hạn chế. Văn học chữ Hán tiếp tục phát triển, bên cạnh đó văn học chữ Nôm cũng có những bước tiến đáng kể.
- Tình hình xã hội:Nông dân chiếm đa số, nhưng phải chịu nhiều áp lực bóc lột từ địa chủ, quan lại. Thương nhân, thợ thủ công ngày càng đông, nhưng không được coi trọng.
- Kết thúc thời kỳ Lê Sơ:Năm 1527, Mạc Đăng Dung cướp ngôi, phế truất vua Lê Cung Hoàng, chấm dứt thời kỳ Lê Sơ và mở ra thời kỳ Nam-Bắc triều.
Tóm lại, thời kỳ Lê Sơ là một giai đoạn quan trọng trong lịch sử Việt Nam, đánh dấu sự phục hồi và phát triển của đất nước sau thời kỳ chiến tranh, đồng thời cũng đặt nền móng cho những giai đoạn lịch sử tiếp theo.