Thời kỳ thuộc Minh (1414-1427) là giai đoạn lịch sử Việt Nam khi đất nước bị nhà Minh đô hộ, kéo dài 20 năm, từ 1407 đến 1427. Giai đoạn này bắt đầu khi nhà Minh đánh bại nhà Hồ và kết thúc khi Lê Lợi lãnh đạo cuộc khởi nghĩa Lam Sơn đánh đuổi quân Minh, giành lại độc lập cho Việt Nam.
Trong giai đoạn này, nhà Minh thi hành chính sách cai trị hà khắc, vơ vét tài nguyên và áp bức nhân dân Việt Nam, gây ra nhiều khó khăn và đau khổ cho đất nước. Tuy nhiên, sự cai trị tàn bạo này cũng làm dấy lên tinh thần yêu nước và các phong trào đấu tranh chống giặc ngoại xâm, tiêu biểu là cuộc khởi nghĩa Lam Sơn.
Tóm tắt các sự kiện chính:
- 1407:Nhà Minh xâm lược và đánh bại nhà Hồ, đặt ách thống trị lên Đại Ngu (tên gọi Việt Nam thời điểm đó).
- 1414:Nhà Minh bắt đầu thiết lập bộ máy cai trị, mở trường học để truyền bá văn hóa Hán và áp đặt phong tục tập quán.
- 1407-1427:Diễn ra nhiều cuộc khởi nghĩa của nhân dân Việt Nam chống lại sự đô hộ của nhà Minh, đỉnh cao là khởi nghĩa Lam Sơn.
- 1427:Khởi nghĩa Lam Sơn giành thắng lợi, đánh đuổi quân Minh, chấm dứt thời kỳ thuộc Minh và mở ra kỷ nguyên độc lập cho Việt Nam.
Hậu quả của thời kỳ thuộc Minh:
- Kinh tế Việt Nam bị tàn phá nặng nề do chính sách bóc lột của nhà Minh.
- Văn hóa, xã hội bị ảnh hưởng tiêu cực bởi sự xâm lấn của văn hóa Hán.
- Tuy nhiên, thời kỳ này cũng hun đúc tinh thần yêu nước và ý chí đấu tranh giành độc lập cho dân tộc.